CÁO CON VÀ SƯ TỬ
Cáo Con từ thuở sinh ra chẳng bao giờ thấy được Ông Sư Tử. Lần đầu tiên nó có dịp gặp Ông Sư Tử trong rừng. Mới thấy Sư Tử lần đầu, Cáo Con rất sợ nên ra sức chạy trốn thật nhanh tới nơi gần nhất để núp.
Lần thứ hai Cáo Con lại có dip thấy Sư Tử nó chợt dừng lại núp sau gốc cây để nhìn Sư Tử một lát trước khi bỏ đi. Nhưng lần thứ ba, Cáo Con chẳng còn sợ sệt gì nữa. Nó ngang nhiên tới trước mặt Sư Tử, không chút e dè Cáo Con đon đả:
- Xin Chào Ông Đầu Già!
LỜI BÀN
· CHƠI VỚI CHÓ, CHÓ LIẾM MẶT
· BỤT NHÀ KHÔNG THIÊNG
- ĐƯỢC ĐÀNG CHÂN, LÂN ĐÀNG ĐẦU
==========
CHUYỆN GẤU SƯ TỬ VÀ CÁO
Con Gấu to vừa khi đang đuổi bắt con Dê lạc bầy thì có một con Sư Tử từ hướng khác cùng nhảy ra tranh con mồi này. Thế là Gấu và Sư Tử lăn vào đánh nhau bất kể sống chết. Chúng đánh nhau cho đến khi con nào mình cũng tràn đầy vết thương máu me đầm đìa và cùng nằm phục xuống không còn chút hơi sức nào để tiếp tục cuộc chiến nữa.
Vừa lúc này thì có con Cáo ở đâu nhảy ra chụp lấy con Dê cùng ra sức chạy thật nhanh mang con mồi đi mất. Sư Tử cùng Gấu đành bất lực ngó theo nhưng chẳng làm gì được nữa?
Hai con vật đều than:
-Giá trước đây chúng ta biết chia nhau trong tinh thần thân hữu, hòa bình thì hay biết chừng nào?!
LỜI BÀN
* TRAI CÒ MỔ NHAU NGƯ ÔNG ĐẮC LỢI
*Nước Triệu toan đánh nước Yên. Tô Tần,vì nước Yên, sang nói với vua nước Triệu là Huệ Vương rằng:
“Vừa rồi tôi đi qua bên bờ sông Dịch Thủy, tôi trông thấy con trai đang há miệng phơi mình trên bãi, có con cò đâu đến, mổ ngay vào thịt trai. Trai liền ngậm miệng, cắp chặt lấy mỏ cò.- Cò nói: “Hôm nay không mưa, ngày mai không mưa, thế nào trai cũng phải chết”.
- Trai nói: “Hôm nay không rút được mỏ, ngày mai không rút được mỏ, thế nào cò cũng phải chết.
Trai Cò đấu nhau, Ngư ông đắc lợi (bang duật tương trì, ngư ông thủ đắc) |
Hai bên găng nhau, chẳng ai chịu ai. Bỗng đâu có người đánh cá đi qua, trông thấy thộp được cả trai lẫn cò… Nay mà nước Triệu đem quân sang đánh nước Yên, nước Yên tất phải chống lại. Hai bên đánh nhau lâu, hại người tốn của, chắc là suy yếu cả. Tôi e nước Tần thừa cơ ấy, đem quân chụp cả hai nước như người đánh cá chụp cả trai lẫn cò, thì lúc bấy giờ hối cũng không kịp. Dám xin vua thử nghĩ kỹ lại xem” Huệ Vương cho là nói phải, bèn đình việc đánh Yên (trích Cổ học)
* Những ai suốt đời chỉ lo tranh giành không phải luôn luôn thành công
***
dĩa họa tranh: Bang Duật Tương Trì Ngư Ông Thủ Đắc
THỎ VÀ BẦY ẾCH
Loài Thỏ, như bạn đã biết chúng rất nhút nhát. Chỉ một cái bóng nhỏ cũng đủ làm chúng sợ hãi bỏ chạy tán loạn và tìm chỗ ẩn núp. Có một ngày chúng quyết định tìm cách chết phứt đi còn hơn là cứ sống mãi trong điều khổ sở này. Trong lúc còn tranh luận cách tốt nhất để tìm cái chết chúng bỗng nghe có tiếng gì nhảy xuống nước và có nước bắn vào đám thỏ. Thì ra trên đường chúng qua một cái ao có một gia đình họ Ếch nọ đang núp trong đám lau cạnh bờ nước. Ngay tức thời, vừa thấy đám thỏ mấy con Ếch run sợ tìm cách nhảy xuống bùn tìm chỗ an toàn núp kỹ.
Đến đây có một chú Thỏ chợt nhận ra:
-Nhìn kìa, thì ra mọi chuyện đâu có tệ như chúng ta cứ nghĩ. Còn có những con vật còn sợ chúng ta kia mà?
lời bàn
* Khi chúng ta khổ sở chúng ta nên nghĩ rằng trên đời này luôn luôn có những kẻ còn khổ hơn ta
* Chớ cho rằng ta là kẻ khổ nhất trên đời
* Chớ đứng núi này trông núi nọ
*Nhìn lên mình không bằng ai, nhưng nhìn xuống thì không ai bằng mình
=======================
Thỏ giận lắm, nhưng do hiền nó thì chỉ có yêu cầu Chồn bước ra khỏi nhà thôi. Nhưng gã Chồn vẫn hoàn toàn lì ra chẳng chịu đi do nó quá khoái nơi này.
LÁ XA TRỤC THẢO
Con Mèo già tinh khôn gần đó mới lên tiếng:
-Có chuyện gì vậy?Nào hai đứa lại gần Già. Tai ta quá lãng nên tới thật gần và kê miệng sát vào tai già mà nói với già xem chuyện gì xảy ra xem nào?
Cả hai con đều làm theo lời đề nghị của Mèo Già mà không chút nghi ngờ nào. Thế là “vụt” một cái trong khoảng giây thôi, hai con vật khờ khạo kia đều nằm gọn trong móng vuốt của Mèo.
Đến đây không ai phủ nhận rằng: cuộc Tranh Chấp coi như đã XONG ./.
· -CHỚ BAO GIỜ TIN KẺ XẢO TRÁ, HỌ THƯỜNG ƯA GIẢI QUYẾT MỌI TRANH CHẤP CÓ LỢI CHO HỌ
CHỚ CÓ TIN AI HOÀN TOÀN KHI CHƯA RÕ VỀ HỌ
No comments:
Post a Comment