Wednesday, July 12, 2023

VNCH - UKRAINE CHUNG HOÀN CẢNH KHÁC SỐ PHẬN

 

NHÂN TƯỞNG NIỆM 50 NĂM THỎA ƯỚC BẤT CÔNG BA LÊ- THƯƠNG CHO SỐ PHẬN VNCH


THỎA ƯỚC BA LÊ 27/1/1973 

-MỸ: NGOẠI TRƯỞNG WILLIAM P. ROGERS

-VNCH: NGOẠI TRƯỞNG TRẦN VĂN LẮM

-CSVN: NGOẠI TRƯỞNG NGUYỄN DUY TRINH

-MTGPMN: NGUYỄN THỊ BÌNH

                                                                    ***


Cám ơn anh kịp lớn giữa thù hằn

Thắp đôi vai gồng gánh nỗi điêu linh
Bóng vinh quang lắp sâu trong huyệt lạnh
Hay ngồi đau thầm lặng giữa thanh bình...

(Trầm Tử Thiêng / Cám Ơn Anh )

Thưa bạn đọc

Hôm nay là ngày 27/1/2023 đúng Năm Mươi Năm ngày ký Thỏa Ước Ba Lê 27/1/1973 chúng ta có dịp ôn lại số phận của VNCH

Trước tiên chúng ta nói về cái từ “Thỏa Ước, Thỏa Thuận, Hiệp Định…” Ba Lê tất cả đều không đúng với thân phận hẩm hiu của VNCH người đồng minh nhỏ bé của Thế Giới Tự Do phải chiến đấu trong cô độc sau khi VNCH bị ép buộc ký kết trong thua thiệt để nước Mỹ rút quân và đem tù binh về nước.


Diễn biến và sự thể của Hòa Ước bất công này dĩ nhiên là bước dọn đường cho Chiến Thắng cuối cùng của Hà Nội, chiếm trọn miền nam nhuộm đỏ hoàn toàn VN theo Chế Độ Cộng sản là điều đương nhiên không thể tránh khỏi.


Một đất nước một chế độ bị xóa tên một cách tức tưởi, sự tấn công và xâm lăng của chủ nghĩa CS đứng đầu là Liên xô và Trung cộng đã đắc thắng. Một VNCH mất đi dù có bao biện bao mỹ từ nào đó cũng không xóa hết bao bất công của bàn cờ chính trị thế giới giữa hai phe Tư Bản và Cộng Sản.


Sau tháng Tư đen 1975 các chính trị gia tướng lĩnh sử gia thế giới viết nhiều và thương cảm cho số phận VNCH nhưng mỉa mai thay tất cả đều là “nước mắt cá sấu” do VNCH đã mất rồi?


Thân phận cầm đầu VNCH một đồng minh nhược tiểu mọi thứ đều lệ thuộc vào viện trợ Hoa Kỳ ra sao chúng ta thử đọc lại lá thư hăm dọa của TT Richard Nixon gửi TT Nguyễn văn Thiệu bắt buộc ông phải ký thỏa ước Ba Lê như sau:

-…Nhiệm vụ của tướng Haig tới có mục đích nói cho ông biết, ông phải hợp tác với ý định cuối cùng của tôi là tiến hành chứ không còn thay đổi. Nếu thấy cần thiết Hoa Kỳ có thể đơn phương thực hiện…Qua tướng Haig (Alexander Haig), tổng thống chỉ còn một cơ hội cuối cùng để trả lời cho tôi những gì tôi đã quyết định còn không thì ĐƯỜNG AI NẤY ĐI. Tôi (Nixon) nhấn mạnh lần nữa tướng Haig tới Sài Gòn không nhằm thương thảo với tổng thống…thế nên bây giờ tổng thống phải quyết định một là hợp tác hai là để chúng tôi TỰ KÝ KẾT VỚI KẺ THÙ KHI HỌ PHỤC VỤ ĐƯỢC LỢI ÍCH RIÊNG CHO NƯỚC MỸ”

(tài liệu giải mã Bạch Ốc thư Nixon to Presiden Nguyen Van Thiêu 7/12/1972)



Còn gì cay đắng hơn cho thân phận VNCH biết Ký kết hiệp định là đưa quân thù vào thế chiến thắng mà không ký thì cũng chết do cả một triệu quân và cả miền nam “một viên đạn một lít xăng…cũng không còn được viện trợ”

Trong hồi ký của Henry Kissinger người ‘Quân Sư” cho Thỏa Ước Ba Lê có đoạn:

 

 “ …về riêng tư, tuy tôi (Kissinger) dành ít cảm tình về ông Thiệu nhưng tôi rất kính nể ông do ông là một người kiên tâm chiến đấu trong nỗi cô đơn ghê gớm(nguyên văn: terrible loneliness) sau cuộc rút quân của Hoa kỳ. Ông chấp nhận những cảm tình và thông hiểu ít ỏi dành cho ông. Chuyện đó không làm phẩm chất của ông hao mòn đi…Dù tánh ông hay nghi ngại cùng các dấu hiệu khó khăn tương lai đang tới dần–gồm thái độ do dự của chúng ta đối với sự vi phạm hiệp định của Hà nội và lưỡng lự viện trợ kinh tế cho miền Nam – thế mà lòng tin của ông không bao giờ thay đổi rằng Hoa kỳ sẽ đáp ứng viện trợ cho miền nam trong trường hợp khẩn cấp. Đây cũng là niềm tin từng được các đồng minh khác của Hoa kỳ xưa nay ấp ủ. Lòng Trung Thành từng tạo dựng nên một trong các giá trị căn bản của Hoa kỳ đối với thế giới thế nên chúng ta gắng làm sao đừng để nó vuột mất”

(Henry Kissinger. Years of Upheaval)




Vâng, chính tay ông Kissinger cũng hiểu rõ giá trị về "lòng trung thành" nói khác đi là tình bạn, lòng thủy chung theo ông từng tạo ra "giá trị căn bản của Hoa Kỳ đối với thế giới"  tuy ông khuyên Hoa Kỳ "cố gắng đừng cho nó vuột mất" thế nhưng VNCH đã mất rồi và Mỹ đã làm "vuột mất" nửa thế kỷ trước?!


50 năm nửa thế kỷ, so sánh một VNCH thời đó và Ukraine hiện nay cả hai đều chống lại làn sóng xâm lăng của Nga Tàu. Đó là một sự thật nằm trong góc khuất của chính trị. Putin xâm lăng Ukraine để mở rộng dế chế của Nga chẳng khác gì giấc mộng nhuộm đỏ của Liên Xô ngày trước. Phận rủi của VNCH đã đành, nhưng sự bất công của Đồng Minh làm sao không xét đến. Cùng bảo vệ cho thế giới tự do cũng như Ukraine bảo vệ cho NATO và Tây Phương hiện tại. Nhưng hoàn cảnh của VNCH thật tình bi đát do đồng minh tính toán từng viên đạn từng lít xăng kèm theo lời dọa dẫm trong lúc này Ukraine đòi hỏi gì có đó, càng viện trợ càng đòi hỏi tăng thêm , NATO nhất là Hoa Kỳ không biết bao nhiêu tỷ đô la là đủ?


Lịch sử đã sang trang,  bao nhiêu đau thương, bi thiết hay bất công hay những những chính khách năm xưa đều giã từ nhân thế đi vào cõi hư vô không còn phiền hà buồn giận. Thế mà lạ thay có lúc lịch sử thường lập lại để thế nhân nhận ra điều nhân quả.

Năm mươi năm trước QH Hoa Kỳ từng lạnh lùng cắt giảm viện trợ cho VNCH đáng thương thậm chí chỉ còn 300,000 đô la cũng không? và hôm nay này mức Quân Viện cho Ukraine từ theo CSIS (Center of Strategic & International Studies) nay đã lên 68 tỷ usd qua 3 gói viện trợ…và sự viện trợ này không hề chấm dứt càng lúc càng tăng thêm. QH Hoa Kỳ ngay cả người dân Mỹ không biết bao nhiêu tỷ nữa là vừa cho cái hố chiến tranh sâu rộng này. Chúng ta mừng cho Ukraine có được Hoa Kỳ và NATO cùng chung sức dốc toàn lực chống lại sự bành trướng của sức mạnh xâm lăng của Nga nhưng lại động lòng thương cho thân phận VNCH phải chiến đấu trong cô độc trước sức mạnh của vũ khí Tàu Nga và đội quân xâm lăng đông đảo của Bắc Việt cùng lực lượng 'tay sai hà nội" có cái ngụy danh là 'Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam"?





pháo hỏa tiễn cơ động tối tân HIMARS của Hoa Kỳ

sau pháo hiện đại HIMARS, TT Biden tuyên bố nhiều xe tăng hiện đại Abrahams M1 sẽ đến Ukraine 

Và nay Ukraine đang đòi thêm F 16...

Nếu có con mắt về quân sự chúng ta nghiệm ra rằng nhu cầu của Ukraine sẽ bất tận đối với một Putin hiếu chiến và có thực lực về vũ khí.

Nhu cầu của Ukraine dù không đòi xương máu của thanh niên Hoa Kỳ nhưng khách quan nhận xét nó sẽ là một hấp lực triền miên và Hoa Kỳ và NATO sẽ phải đeo đến cùng như con bài 'khát nước' ...


Nước Mỹ nói chung, tính toán với VNCH chừng nào giờ thì rộng rãi phóng khoáng với Ukraine chừng đó Phải chăng là hai hoàn cảnh khác nhau? Chưa hẳn nếu chúng ta nghĩ rộng ra nhiệm vụ hi sinh của Quân Dân VNCH là tiền đồn BẢO VỆ TỰ DO DÂN CHỦ CHỐNG LÀN SÓNG ĐỎ XÂM LĂNG CỦA ĐẾ CHẾ NGA VÀ BÁ QUYỀN TRUNG CỘNG. 

Cuộc chiến Nga Ukraine hiện nay đã hơn 500 ngày máu lửa nhưng chưa hề có dấu hiệu kết thúc. Hấp lực vũ khí NATO và Hoa Kỳ bắt buộc phải đổ vào Ukraine chưa có dấu hiệu sụt giảm lại càng gia tăng về khối lượng và thể loại cao hơn khốc liệt hơn. 

Đến lúc này chúng ta mới giật mình nghĩ lại 

TỪ VNCH CHO ĐẾN UKRAINE PHẢI CHĂNG LÀ MỘT LỜI NGUYỀN NHÂN- QUẢ



ĐHL  edit

NHÂN 50 TƯỞNG NIỆM HIỆP ƯỚC BẤT CÔNG BA LÊ 27/1/1973 


No comments:

Post a Comment