VIẾT TỪ KBC
Tặng bạn FB từng là LÍNH
Từ KBC giá lạnh rừng sâu.
Anh gửi lời thăm về em yêu dấu….(Mạc Phong Linh -Viết từ KBC)
Anh gửi lời thăm về em yêu dấu….(Mạc Phong Linh -Viết từ KBC)
*
Bạn mến,
Chúng ta từng là lính, người lính VNCH từng ra đi để bảo vệ mảnh đất Quê Cha Đất Tổ. Ôi nhớ làm sao ngày đầu nhập ngũ, những giây phút ngỡ ngàng, lạ lùng với đời sống quân trường.
Những ngày tháng thao trường, chúng ta vật vả mồ hôi trong nắng nóng cùng các buổi tập luyện mệt nhoài. Nào những đêm đi ứng chiến, nhớ sao bao phút chúng ta tâm sự . Dần hồi chúng ta có thêm bạn mới, đó là những ngày đầu quân ngũ. Nhiều người trai từ mọi miền đất nước cùng nhập ngũ rồi lại quen nhau. Ngày tháng quân trường, chúng ta từng kể cho nhau nghe nhiều tâm sự cất giữ tận đáy lòng, nhiều mối tình vừa chớm lại vội ra đi...
Ai còn nhớ chăng những phút nghỉ ngơi hiếm hoi sau một ngày hay sau giờ tập huấn?
Chúng ta nhớ sao mấy ly chanh đường trong câu lạc bộ. Sướt mướt vài bản nhạc tình, bạn và tôi cùng lắng đọng tâm tư. Trong giây phút đó, tụi mình thấm thía làm sao từng câu từng chữ? Những khúc hát như thấm vào tim, bao cảm xúc rung động thật tình. Thật vậy, mỗi đứa chúng ta ai mà không có một mối tình tạm gác ở hậu phương. Cuộc sống mới-nhà binh, bắt đầu cuộc đời quân ngũ...bốn vùng chiến thuật đang ngóng đợi chúng ta. Một ngày chúng ta sẽ tản mác tứ phương, ba lô nặng trỉu, súng đạn lên đường. Chốn bùn lầy nước đọng, núi rừng thâm u của cao nguyên gió hú, hay vùng "hỏa tuyến địa đầu"... biết ngày mai ra sao để cho anh hẹn một ngày về?
Có nhiều kỷ niệm cho mấy tháng quân trường. Nước da chúng ta sạm đen dưới nắng. Thân thể mệt nhoài từ kỷ luật và lối sống nhà binh. Bao lớp trai sẽ tiếp nối những lớp đàn anh để bảo vệ quê làng. Người lính miền nam ra đi không vì lòng tham lấn đất, không vì những lý tưởng nhồi nhét căm thù hay man trá. Người miền nam chỉ ngần ấy ước mơ bình dị. Thanh niên quê hương miền nam chúng ta xếp bút nghiên lên đường. Bổn phận làm trai chúng ta tạ từ cha mẹ già, em thơ và người yêu thương nhớ chỉ mong một ngày thanh bình về lại với ruộng mía nương dâu.
những ngày khóa sinh Đống Đế Nha Trang
Đừng buồn em ơi! Nếu hiểu được anh.
Đây miền rừng xanh bụi vương áo lính.
Khi quê mình khói lửa điêu linh.
Nhớ em nhiều biết sao thôi đành.
Vùi chôn khỏa lấp chữ tình (nhạc)
Đó là một thời khi người lính miền nam từng ra đi, hi sinh mọi thứ để che chở cho người người đang ở hậu phương. Đó là một thời có những lá thư VIẾT TỪ KBC chứa chan bao nhớ thương của người lính trẻ quê tôi.Ôi nhớ làm sao những dòng chữ chân tình thẩm đượm biết bao tình thương nỗi nhớ. Ngày ra đi nàng trao chàng cái khăn tay kỷ niệm. Mẹ già tần ngần run run trao nắm cơm thơm. Đứa em thơ bịn rịn lặng nhìn anh không biết nói gì? Nước mắt lưng tròng kẻ ở hậu phương trông theo bóng người đi cho đến khi khuất dạng...
Viết Từ KBC người lính năm xưa từng trăn trở, ước mong nhưng biết làm sao khi nhiệm vụ chưa tròn. Viết Từ KBC nợ nước tình nhà mãi còn lỡ hẹn, nỗi đau còn đó cho đến bao giờ? Viết Từ KBC, bi tráng và đẹp sao những tấm chân tình hậu phương tiền tuyến ngày nào./.
ĐINH HOA LƯ
EDITION 17.7.2023
No comments:
Post a Comment