Chim Về Thăm Lại Vườn Xưa
HÀNG NĂM khi cành mận ngoài cửa sổ căn phòng vợ chồng tôi nhú đầy là non xanh là chú chim nhỏ này lại trở lại.
Thú thật với bạn đọc tôi muốn dùng mấy chữ "trở lại thăm tôi" vì tôi bắt đầu để ý đến mấy chú chim này hai ba năm này rồi.
Đúng vậy, cũng khung cảnh này, vẫn bầu trời đầu xuân đầy nắng ấm qua những khoảng lá xanh lục của cây plum mười mấy năm qua. Hình ảnh này không bao giờ thay đổi đúng sau tiết lập xuân . Vẫn con chim nhỏ này, cái mỏ tí xíu cứ đánh "lóc cóc " liên hồi vào mặt kiếng. Năm ngoái năm kia cũng thế, hôm nay nó vẫn trung thành trở lại bên khung cửa sổ quen thuộc, gỏ đôi ba tiếng như muốn cho tôi nghe và để ý những gì nó "muốn" !
Một cảm giác thân quen chợt đến trong lòng. Tôi như muốn thốt lên "vào đây, vào đây chơi chim ơi !". Con chim chao cánh qua đậu trên cành mận, chút chi nó lại vụt bay qua gỏ tiếp vào thành kiếng. Tôi lại khám phá ra năm nay nó có đến hai con. Con kia chỉ đậu chờ nó trên cành.
Tôi thấy lạ, không biết chú chim nhỏ muốn gì? Làm sao tôi có thể hiểu được ý của "chim trời cá nước "? Nhưng điều tôi khó hiểu nhất là nó đi đâu, sống đâu, suốt mùa đông lạnh giá vừa qua? Nếu mùa đông nó đi tìm vùng nắng ấm nào đó, chắc nơi đó phải là xa lắm . Nhưng sao nó còn nhớ đến cái cửa sổ và cây mận này mà bay về lại được?
Một, hai tháng nữa, cây mận này lại nặng trỉu trái. Hai con chim này chắc hẳn sẽ bay về lại đây. Trên cành, sẽ có vài con sóc đưa những con mắt đen "thao láo" nhìn vào phòng.
Hai con chim bé nhỏ hôm nay đây đang mang lại niềm vui nhỏ bé cho tôi. Chợt tôi thấy thích thú vói tập quán của chúng dù bay đâu xa hàng năm vào ngày tháng này chúng không quên bay về chốn cũ.
Chim còn thế, huống chi người?
No comments:
Post a Comment