Từ ngày 2/7/1976 CSVN chính thức đổi tên Thành Phố Sài Gòn thành tên Thành Phố HCM
chữ Lê thánh Tôn cũng sắp bị CS thành Hồ xóa sổ
chào bạn đọc
-Le Moi est haïssable ( Blaise Pascal)
Bàn về cái tôi
Chào bạn đọc,
Người viết còn nhớ và tâm đắc một câu châm ngôn của Blaise Pascal mà thầy dạy cho học trò khi còn học tại trường Trung Học Nguyễn Hoàng đó là, "Cái tôi là cái đáng ghét" (le Moi est haïssable ).
Tiếng
là tâm đắc nhưng tôi lại hay mắc vào cái khuyết điểm này? Người viết lại xin tự bào chữa khi nói về "cái tôi" của mình nhưng trong nội dung "tự
thán". Nếu không đem cái chuyện thực của cá nhân mình ra thì làm
sao hầu chuyện, hay "tỉ tê" kể cho bạn bè nghe thì ai sẽ hiểu cho đây? ví dụ, tôi hay kể về "cái
tôi của nghèo nàn rách rưới " năm xưa, hay những kinh nghiệm đời thuờng ...
Giờ tôi xin bước qua chuyện khác...
Ngày xưa cha ông mình luôn xây dựng nếp sống, cách nghĩ khiêm cung, tự chế. Đây là những điểm đáng phải
học, noi theo. Tôi nhớ lại vào năm 1972 khi chạy giặc vào đến Đà Nẵng mới
thấy được cái tên Đường Hùng Vương, quốc tổ của nước chúng ta. Vinh danh quốc tổ
dân mình chỉ đặt cho một cái tên đường. Đó là ghi ơn tưởng niệm, một sự vinh
danh trong chừng mực khiêm cung, một văn hóa biết chừng mực không có thứ
"chủ nghĩa tôn sùng" cá nhân, lãnh tụ đến cuồng loạn như thời sau này?
Chúng ta cùng nhớ lại ngày trước, mấy thành phố của VNCH, các vị anh hùng- lắm bậc anh thư từng có công với giang sơn tổ quốc mới có vinh hạnh được viết tên lên vài con đường phố, cơ quan, trung tâm nào đó. có vài thí dụ như: Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung, Vạn Kiếp,Trại Hoàng Hoa Thám , đường Lê thánh Tông, Đ Cô Giang, Cao Thắng, Nguyễn thái Học, Lê thái Tổ , Quang Trung, Trưng trắc ... Ngày đó vài con đường nhỏ bé sơ sài, lại đặt tên cho các vị có công lao giữ nước có khi chúng ta nhìn thấy, trong lòng sinh ra ái ngại?
Đó chẳng qua văn hóa đất nước ta là văn hóa khiêm cung, tự chế của nước Việt. Cha ông ta luôn dạy cho con cháu đời sau, bao lâu nay phải biết tiết chế sự đề cao cá nhân, biết khiêm nhường là những gì căn bản phổ cập trong lòng xã hội. Chúng ta thử nhớ lại... Ngay cả Quốc tổ Hùng Vương cũng chưa ai đặt làm tên một thành phố bao giờ? Từ đó chúng ta càng buồn hơn nữa từ ngày miền nam bị xích hóa, một dãi non sông chữ S hoàn toàn bị chủ nghĩa CS 'nhuộm đỏ' , văn hóa nước nhà càng ngày càng bị phá hoại, rúc rỉa trầm trọng bởi một thứ văn hóa quái dị do 'phe chiến thắng' trực tiếp, gián tiếp đẩy đưa xã hội đến một lối sống khoe khoang, bề ngoài nhưng trống rỗng bên trong...?
Càng suy nghĩ chúng ta càng tức giận tại sao họ không bao giờ cảm thấy phạm thượng, đắc tội với tiền nhân?
Có một thời kỳ, có phong trào vận động lấy lại tên thành phố Sài Gòn...nhưng việc đâu vào đó. Cường quyền thống trị, người dân chỉ là "bọt bèo" làm gì họ để vào tai? Có những cơ sở tên trường ốc, đường sá miếu mạo mang tên tiền nhân dựng nước không 'mang tội' gì với họ nhưng cũng bị xóa tên một cách ngang ngược, oan ức?
Chúng ta càng nghĩ càng thấy "cái tôi thật đáng ghét"?!
Chủ nghĩa cá nhân-tôn sùng lãnh tụ, người Cộng Sản ngoài miệng tuyên truyền dẹp bỏ giai cấp, thống trị hay 'đánh tan chủ nghĩa cá nhân' nhưng thực chất trái ngược hoàn toàn. Chế độ CS nói chung ĐỨNG ĐẦU THẾ GIỚI VỀ TÔN SÙNG LÃNH TỤ cùng thờ phụng chủ nghĩa cá nhân không ai hơn được? Chuyện họ dám
đem một nhân vật thời đại, vô danh tiểu tốt lại ngạo mạn đặt vào vị trí còn "cao hơn" Quốc Tổ mới là cái
đáng trách, đáng bàn hay đáng phỉ nhổ?
Chỉ cái tên một người lại đặt cho một thành phố to lớn, vừa bắt dân thuộc lòng , phải chúc tụng ngày đêm, phải viết lên trên sách sử...? Một việc mà trong lịch sử hàng ngàn năm văn hiến VN chưa bao giờ muốn làm?
Việc xây tượng đài Hồ Chí Minh trăm tỉ, nghìn tỉ khắp nơi là nhằm củng cố chế độ và cũng là mảnh đất màu mỡ cho tham nhũng, theo một số nhà phân tích.
Khoảng chục năm trở lại đây, tượng đài là một vấn đề nhức nhối ở Việt Nam. Các tỉnh khắp cả nước đua nhau đòi xây tượng đài như một cơn bệnh dịch gây bất bình và phẫn nộ trong dư luận.
Mới đây nhất là tượng đài lưu niệm hành trình cứu nước của ông Hun Sen trị giá 300 tỷ ở Bình Phước đã khánh thành, tượng đài Cụ Hồ ở Phú Quốc 353 tỷ đồng dự kiến khởi công ngày 02/9/2021, và tượng đài tập kết ở Thanh Hoá trị giá 255 tỷ đồng vừa được lựa chọn mẫu xây dựng.
Xét về mặt lịch sử văn hoá, Việt Nam không hề có truyền thống về tượng đài...
Chưa hết, suốt chiều dài đất nước bao nhiêu tượng đài 'nghìn tỷ' dựng lên nhiều 'hơn nấm' hao tốn vô tận của cải tiền bạc của dân? Cái tôi to tướng khiến họ chẳng cần nghe ai, bao tiềm lực quốc gia bị hoang phí khủng khiếp vào trong cái túi tham lam, tự tung tự tác từ 'cái tôi đáng ghét' đi ra của họ?
người dân phẫn nộ nhưng đâu vào đó?
ai dám ngăn cản nào?
đụng đến "Bác" là cái tội 'tru di tam tộc' ...thế là tượng Bác đã thành cái khiên 'linh thiêng' che chắn mở đường cho bọn sâu dân mọt nước bày chuyện một hóa thành mười để đục khoét ăn chận làm giàu cho cái bụng tham vô đáy của lũ chúng?
Hai vua : một dựng nước, một giữ nước , vinh dự lắm cũng chỉ là tên đường?
Thuơng thay! trong thời
gian này, những cái tên đáng kính trọng nào quốc tổ Hùng Vương, nào những đại
anh hùng, anh thư dân tộc đang âm thầm nằm ở góc đường nào đó dọc
theo mảnh đất hình chữ S quê huơng.
Thời đại hôm nay những thành phố mang tên Leningrad, Stalingrad ...nay đang thi nhau bị thiên hạ lột ra và đào thải. Hơn bốn mươi lăm năm sau, nước ta vẫn "ì ạch " nặng nề, ít tiến lên phía trước. Phải chăng cũng từ cái chủ nghĩa cá nhân, tôn sùng lãnh tụ và lòng tự tôn quá đáng hay chăng?
ĐHL
No comments:
Post a Comment