Wednesday, October 12, 2022

TRUYỆN NGỤ NGÔN AESOP TẬP 10















GÃ CÁO GIAN MANH GẶP CHÚ GÀ KHÔN NGOAN
Trời gần sáng thì Gã cáo gian manh lại bị sập bẫy. Lý do dễ hiểu là do gã tiến quá sát tiếp cận cái chuồng gà của bác nông dân trong làng. Dĩ nhiên do gã quá đói nên phải liều; nhưng trên đời ai lại tha cho cái tội trộm cắp của gã. Chú Gà Trống thức dậy sớm nhất và khám phá ra gã Cáo mắc bẫy. Biết chắc là Cáo chẳng còn làm gì được mình, Chú Gà mới dám tiến lại gần để có cơ hội nhìn cho rõ kẻ thù truyền kiếp.
Gã Cáo biết cơ hội thoát nạn thật quá mong manh; tuy vậy Gã vẫn gắng cất giọng thật êm dịu:
-Bạn Gà thân mến, ta có công chuyện đi thăm bà con gấp đang bệnh nặng nên không ngờ trợt chân vào sợi dây nên mới làm rối tung lên vậy. Bạn vui lòng đừng nói với ai chuyện này nhé. Ta chẳng bao giờ ưa làm cho bất cứ ai phải buồn lòng. Tuy nhiên, ta chắc chắn với bạn rằng ta sẽ cắn sợi dây này ra từng mảnh vụn cho xem...
Nhưng Trống ta đâu phải ngây thơ để Cáo dễ bề lừa phỉnh. Gà lập tức kêu toáng lên cho toàn chuồng gà thức dậy. Và rồi, Chủ Trại nghe tiếng chạy vội ra thế là tiêu đời Gã Cáo./.
***
Giao thiệp ở đời có nhiều hạng người. Nếu bạn biết hay nghe được những nhân vật điêu ngoa, nham hiểm, cùng nhiều thủ đoạn thì đừng có gần. Nếu bị gần thì tìm cách lánh xa chớ làm việc giao thiệp với những kẻ đó đề phòng hậu hoạn là thượng sách.
Đừng cho rằng mình có 'bản lĩnh' ai nói gì thì nói ta vững như bàn thạch ...nhưng mưa lâu thấm đất, c. trâu để lâu hóa bùn bạn sẽ bị những kẻ thâm ác nham hiểm đó dùng lời ngọt ngào lâu ngày bạn sẽ từ từ xiêu lòng và mắc nạn...
Cũng ý trên, ngày xưa có những Mỹ Nhân người thân, bạn hữu đã can ngăn rồi mấy tên có tiếng sở khanh đó chớ gần...không nghe lâu ngày lại ...dính sau lại than thân trách phận
Cách hay nhất là tìm cách ...TRÁNH là THƯỢNG SÁCH
BẠN CHỚ BAO GIỜ TIẾP TRỢ CHO PHƯỜNG GIAN ÁC

VẬT BẤT CHÍNH BẤT THỦ, NHÂN BẤT NGHĨA BẤT GIAO


 LỢN RỪNG MÀI NANH VÀ CHÚ CÁO LẮM ĐIỀU 


 










CƯ AN TƯ NGUY
Bác lợn rừng cứ rảnh là mài hai cái nanh vào lớp vỏ cây dày ở góc rừng. Có chú cáo đang thơ thẩn đi tìm con mồi nào gần bác lợn và thấy hành động này của lợn. Cáo lấy làm lạ cùng thích thú trước một cơ hội chứng kiến một hình ảnh mà cáo ta cho là lạ đời, vô tích sự nhất. Có thể bác lợn đang cho tất cả xóm làng quanh đó thấy được hành động mà cáo cho là ngộ nghĩnh cùng vô ích.
Cáo càng xem càng buồn cười trong lúc Bác Lợn cứ chăm chú một việc là mài nanh làm như có kẻ thù nào đó đang rình rập kế bên không bằng?
Ai nghĩ sao thì nghĩ, Lợn cứ một việc mài nanh của mình...
Chú Cáo nổi tiếng là lắm điều, tinh quái nhất trong làng; cuối cùng không nhịn được, Cáo cười lớn hỏi bác Lợn:
-Bác Lợn oi sao bác phải làm thế? Cháu chả thấy có ai đe dọa quanh Bác đâu ?
-Cháu nói đúng.
Lợn ta thủng thỉnh trả lời tiếp với Cáo:
- Nhưng đợi đến khi nguy hiểm tới nơi thì ta đâu có thì giờ làm công việc như thế này nữa? Vũ khí của ta phải luôn sẵn sàng, sắc nhọn để đối phó ngay lập tức. Nếu không làm như thế này đây thì ta SẼ CHẾT hiểu chưa hử?
SỐNG HÒA BÌNH PHẢI LO CHIẾN TRANH
CƯ AN TƯ NGUY

KHÔNG LO XA ẮT CÓ BUỒN GẦN


 CHUYỆN CON NGỖNG ĐẺ TRỨNG VÀNG


Ngày xưa có lão nông dân là chủ nhân của con ngỗng hết sức kỳ diệu. Bạn có thể tưởng tượng sự kỳ diệu này ra sao do mỗi ngày lão ra thăm ổ trứng của con ngỗng vàng kia nó đều đặn đẻ ra cho lão một quả TRỨNG VÀNG. 

Những lúc như thế, lão ngắm nghía quả trứng ngỗng vàng lóng lánh trong tay mà trong lòng dâng lên niềm sung sướng không gì diễn tả nổi.

Ngày lại ngày, lão đem từng quả trứng vàng ra chợ bán. Dần dà lão nông dân trở nên giàu có. Nhưng tâm lý thỏa mãn này không kéo dài được lâu do lão nóng nảy muốn sự giàu có đó phải TỚI THẬT MAU cùng NHIỀU hơn nữa mới được. Biết làm sao khi con Ngỗng quý báu kia chỉ mỗi ngày cho lão duy nhất MỘT quả trứng vàng mà thôi?

Một ngày nọ, sau khi tỉ mỉ đếm đống tiền của lão dồn được, lão đó bỗng sinh ra một ý nghĩ “ Sao ta không mỗ bụng ngỗng ra để lấy ĐỐNG VÀNG TRONG BỤNG nó? Tội đếch gì mà phải chờ từng ngày…từng ngày thế này?”

Thế là không cần suy nghĩ lại, lão ta đem con ngỗng vàng ra MỖ BỤNG?

Ôi thôi! khi lão ta vừa chấm dứt hành động điên rồ của mình; đống vàng lớn trong bụng  Ngỗng đâu chẳng thấy mà chỉ còn cái xác con ngỗng CHẾT NGẮT cho lão mà thôi ./.


THAM THÌ THÂM 

ĂN ÍT NO LÂU 

CHẬM MÀ CHẮC

GIÀU LÂU MỚI BỀN

LÚC NGUY NAN MỚI BIẾT AI CAN ĐẢM























Một ngày nọ, bác chăn cừu bắt gặp một con heo mập ú lẫn trong đám cỏ nơi đàn cừu của ông ta đang ăn. Bác vội vàng chụp lấy chú heo. Vừa đụng tay lên mình nó, ông đã nghe con heo kêu ré lên eng éc, tiếng kêu của heo vang động khắp nơi.

 Bạn biết đó, tiếng heo khi nguy nan nghe nó đinh tai, điếc óc, khó chịu cỡ nào?

Mặc cho con heo mập kia kêu vang, bác chăn cừu vẫn kẹp chặt con heo vào hông. Hôm nay, bác quyết đem nó tới chợ bán cho người hàng thịt kiếm ít tiền.


Đàn cừu lấy làm ngạc nhiên, rồi càng thích thú khi thấy con heo kêu la, vùng vẫy như thế. Chúng đi theo chủ chăn tới tận cổng vườn.

Một con cừu lên tiếng hỏi Heo:

- Sao bạn heo lại la eng éc thế kia? Ông chủ thường bắt chúng ta mà có khi nào chúng ta lại la eng éc vậy đâu ? Thật là xấu hổ khi bạn lại kêu vang ỏm tỏi như thế?

- Mấy người nói thì quá đúng rồi, ông ta bắt các người thì chỉ lấy lông thôi. Còn ta hả? ta chắc chắn phải chết vì ông ta bắt ta chỉ một việc là làm THỊT biết chưa?


-Ối trời ơi , éc ! ..éc !. ..


Con heo xấu số vừa trả lời vừa giãy giụa, kêu khóc trong tay kẻ chăn cừu./.



LỜI BÀN


·      LÚC  NGUY NAN MỚI BIẾT AI GAN DẠ 


THỦY THẦN VÀ NGƯỜI TIỀU PHU THẬT THÀ












Có người tiều phu nghèo đang đốn củi trong rừng, cạnh một hồ nước. Trời xế chiều, người tiều phu cũng mệt mõi lắm rồi. Những nhát rìu của bác cũng lơi dần và không còn chính xác nữa do bác làm việc từ rạng sáng đến giờ. Thình lình cài rìu vuột khỏi tay kẻ tiều phu, rơi tòm xuống nước.
Bác tiều phu rất đau lòng cùng tuyệt vọng. Cái rìu là cả một nguồn sống cho gia đình. Bác lại quá nghèo khó lòng sắm được cái rìu mới?
Khi đang đau khổ, kêu khóc, Bác chợt thấy Thủy Thần dưới hồ hiện lên, hỏi cớ sao bác đau khổ vậy? 
Bác đốn củi thật thà trả lời vị thần. Nghe xong vị Thủy Thần liền lặn mất. 

Chỉ một chốc Thủy Thần trồi lên tay cầm cái Rìu VÀNG:
-Phải cái này của nhà ngươi chăng? 
Bác thật thà trả lời Thần:
-Không, cái đó không phải của ta. 
Thủy Thần liền đặt cái rìu vàng cạnh hồ rồi lặn tiếp. Lần này Thần hiện lên tay cầm cái rìu BẠC:
-Phải cái này của ngươi chăng?
Lần này, Tiều Phu vẫn không nhận và nói rằng rìu của bác chỉ là cái rìu bình thường có cán bằng gỗ mà thôi.
Thủy Thần lặn lần thứ ba. Lần này Thần trồi lên thì đích thị nó chính là cái rìu của người Tiều Phu.
Bác Tiều Phu quá sung sướng khi nhận lại cái rìu của mình. Bác không biết làm sao nói hết sự biết ơn với vị Thủy Thần. 
Vị Thần rất bằng lòng với tấm lòng ngay thẳng, chân thật của người Tiều Phu.
Thủy Thần phán:
-Khá khen cho lòng ngay thẳng của ngươi. Để thưởng cho ngươi, ta sẽ tặng ngươi luôn cả ba thứ rìu Vàng, Bạc và Rìu của ngươi mang về nhà đó.
Người Tiều Phu vui mừng mang cả kho báu về nhà.
Không bao lâu, câu chuyện may mắn của bác tiều phu này lan truyền khắp làng. Một vài gã tiều phu khác trong làng tin rằng họ cũng dễ dàng có được của báu như người Tiều Phu thật thà kia thôi.
Mấy kẻ này cũng bắt chước mon men tới rừng cạnh  hồ rồi chia nhau mỗi đứa mỗi nơi.
Giấu rìu vào bụi rậm xong, đứa nào cũng bắt chước LĂN ĐÙNG  ra cạnh hồ, giả bộ khóc lóc thật thảm thiết cùng kêu THỦY THẦN  giúp đỡ.
Thủy Thần lần này cũng hiện ra. Thần cũng lặn và trồi lên với cái rìu VÀNG và hỏi y như trước...
 Dĩ nhiên, bọn tham này liền nhận ngay là của chúng. Than ôi! Thần không cho mà còn lấy rìu vàng đó gõ cho một đứa mỗi cái đau điếng vào đầu. Gõ đầu chúng xong, Thủy Thần liền đuổi chúng chạy te về làng.
Hôm sau mấy tiều phu gian dối kia mới dám lò mò trở lại bìa rừng để tìm lại rìu giấu trong bụi. Thảm thay, rìu của chúng không cánh mà bay đâu mất!?

THẬT THÀ LÀ CHA ĂN TRỘM
THẬT THÀ LÀ THƯỢNG SÁCH
THAM THÌ THÂM 

dịch thuật edit by ĐHL 
12/10/2022

No comments:

Post a Comment