khúc sông Mỹ Chánh của bạn bè trên FB
NGẮM HỒ NƯỚC MÙA THU chợt nhớ những cần câu cặm xóm xưa của xóm tui
thân gửi những người anh những bạn những em cùng xóm: Võ đình sử, nguyễn hoa Nguyễn Hòa, Quỳ, Cơ, Trần Tài, Tiết Tước Xê... Nguyễn văn Bốn Lê Bá Lư ...
Huỳnh Rô, (+phước và toàn) Hà công Hồng và em (con bác Hà công Kinh), Phan Phùng, Bạch duy Tuấn, Thạch Hãn, Võ võ Đạt ...
***
Hôm nay lang thang trên FB bắt gặp hồ nước của bạn Nguyễn Hoa làm tôi chợt nhớ những cần câu cặm ngày xưa, xóm cũ.
Chuyện câu cặm hay đi cặm câu ngày đó, chúng tôi cũng chẳng cần nghề nghiệp chi cho lắm. Cái hồ nhỏ sau xóm Cửa Hậu lâu năm vẫn nhớ mấy bụi tre la đà ngả bóng và tiếng con chim chài đơn độc cứ chiều chiều lại kêu từng hồi nghe buồn da diết.
Tui với mấy đứa bạn hay kiếm vài cành tre gãy, chỉ cần mua vài lưỡi câu còn trùn (thì đào quanh nhà hay cạnh hồ chán khối) Buộc lượi câu nhỏ, chút trùn mồi , chẳng cần phao rồi chiều chiều đi cắm quanh hồ.
Võ đình SỬ người anh con cậu tôi có tay "sát ngư" ngay từ hồi đó. Cứ bỏ câu là dính, cái nghiệp này theo anh đó suốt mấy mươi năm sau...vào Đức Linh làm nông dân thứ thiệt, nghề câu cá cũng là nghiệp chính kiếm thêm lợi tức gia đình. Kể chuyện hơi dông dài, trải dài theo con sông La Ngà của huyện Đức Linh với cần câu ống bàn tay ông anh này kiếm không biết bao nhiêu là cá, về nhà "nuôi vợ đợ con".
Trở lại chuyện cái hồ với cái xóm Cửa Hậu thân yêu chúng tôi bên bờ thành cổ đó là mấy cần câu cặm của hai anh em chúng tôi. Cái hồ nằm ngay sau lưng nhà Bác Dô. Nhà bác làm nghề thợ nề cùng đúc táp lô bằng xi măng cát sạn. Chúng tôi lại nhớ hai người con trai con bác; hai người anh hiền từ dễ mến làm saod. Anh Cơ anh Quỳ ngày nào cũng thấy hai chúng tôi lui hui cặm câu, kiếm cá.
Sáng lại kiểm lại số cần câu. Mấy con cá rô, dính cần câu đen thui giãy giụa. Chúng dính cần đâu hồi đêm. Có lúc cũng có con tràu nhưng dính câu lâu quá nó chết ngắt. Giống cá rô sống dai hơn. Chúng bé nhỏ nhưng mạnh thật. Tôi sợ nhất là gai con cá rô. Nó bật vào tay thì đau nhức suốt ngày.
Hai anh em đem về, mợ tôi ra tay nội trợ cũng có dĩa cá rô nướng xắm nước mắm gừng tỏi rồi chắm dưa môn ăn ngon miệng. Cậu tôi thích món này, có lúc ăn cơm uống thêm xị rượu.
Hàng năm lụt từ sông Thạch Hãn tràn về. Nước từ sông Vĩnh Định ngược lên lấp kín đồng ruộng Hạnh Hoa; nước tràn vào cái hồ nhỏ trong xóm. Đến khi nước rút cá cũng ra theo. Chỉ còn số cá tràu và cá rô còn lại. Thời gian này đồng ruộng Hạnh Hoa tuy lụt nhưng vui. Người trong Phường tràn ra cánh đồng lo đi nơm cá. Cá gáy theo nước lụt lên bờ đẻ trứng. Tiếng xôn xao trong mùa lụt lột ướt át, những âm thanh và hình ảnh làm người xóm tôi dù tha hương chắc hẳn không ai quên được. Một cánh đồng loang loáng nước đỏ lòm, mênh mang xa xa là bờ tre xóm Tiêu kéo dài đến tận An Tiêm mờ xa.
Lụt và mùa đông cũng qua đi. Hè về là mùa nghỉ học. Cái hồ kỷ niệm là nơi chúng tôi hay đi cắm câu kiếm cá. Cũng có lúc lại thơ thẩn cầm ná đi bắn chim dọc theo mấy bụi tre quanh hồ.
Chuyện xa xưa cái xóm thân yêu cùng hồ nước sóng gợn lăn tăn ngày tháng cũ vẫn tồn đọng trong trí nhớ mấy kẻ tha hương.
***
Nửa đời người vùn vụt trôi qua...
Cảnh hồ sóng lăn tăn ngày đó cho tới nay lại mang hai tâm trạng trong tôi:
Một thời trẻ dại lang thang câu cá, thú xóm làng hồn nhiên vui cảnh chim trời cá nước ...
Cũng cảnh đó nhưng với tuổi già nay tôi lại khác. Tôi ước ao có phút giây trầm mặc trở về ngày đó để được ngồi yên bên cái hồ tĩnh lặng , nhìn sóng nước nhẹ rung mà NHỚ CHUYỆN NGÀY XƯA. Bao nhiêu hình ảnh quá khứ nối tiếp nhau như núi đồi trùng điệp, nhiều chặng đường đời mơ mộng hay sóng gió một thuở can qua nay xin lắng đọng tâm hồn để cùng nhau thiền tịnh bên hồ nước thu về./.
ĐHL
28/10/2022
No comments:
Post a Comment