Monday, January 15, 2024

NGƯỜI HOMELESS CHÂN TRẦN

 bút ký





XÓT XA HÌNH ẢNH MỘT KẺ  QUA   ĐƯỜNG 



Ghé Siêu Thị Maxim cạnh đường Story, tôi chỉ mua vài hộp sữa rồi vội về ngay. Đi đâu cũng ‘chớp nhoáng’ do chính quyền đang ra lệnh ở tại nhà do Covid bùng phát mạnh ở California.

Mấy chiếc xe vào Lane Quẹo Trái vội từ từ chạy chậm lại, tôi cũng vậy. Phía lane đường bên kia một tốp xe đang dừng hẳn lại do có bóng một người homeless đang chầm chậm lê từng bước, thản nhiên  băng qua đường một cách vô hồn…


Một người homeless- hình ảnh này dễ biết, khỏi cần nhìn lâu tôi đã nhận ra ngay. Có điều lạ người này cúi gầm đầu đi từng bước ngắn và chẳng cần biết xe cộ đang chạy? Dĩ nhiên, không ai bảo ai các tài xế phía bên chiều xe kia đều lái xe chậm hẳn lại, có lúc dừng hẳn. Tôi nối đuôi đi theo mấy chiếc trước tôi. Người đó dừng ở lằn ranh giữa đường. Đầu vẫn cúi xuống thật thấp, như lầm bầm nói cái gì...


TP Santa Clara


TP san Jose

Xe tôi tới gần, tôi mới nhận ra: đó là một người đàn bà da đen. Tôi nhận ra khuôn mặt đen muồi, nhô ra khỏi cái mũ của cái áo đang trùm kín  đầu. Cặp môi dày trắng bệch, hình ảnh của khuôn mặt có làn da đen  cháy và nay trong trời lạnh giá cặp môi nó càng tái hơn. Bộ áo quần lượm ở đâu, cái áo ấm có mũ tương phản vớicái xà rông đen phủ tận gót chân. Tôi chợt xót xa. Thật vậy, một niềm xót xa đến bất chợt, rất nhanh qua mắt tôi. Một sự thương xót như làn điện chạy xuyên suốt vào lòng.  Hình ảnh homeless thì tôi gặp hoài, nhưng hôm nay nó lại khác. Do đây là lúc tôi nhìn ra con người bất hạnh chẳng có đôi giày nào. Hai bàn chân đen nhô ra khỏi phần cuối cái xà rông,  một bàn chân lê lết trên một chiếc dép hai quai, còn chân kia chẳng có dép, đi trần? Kiểu quần xà rông như vậy, tôi thầm nghĩ có thể người này từ Phi Châu mới nhập cư vào Mỹ, nhất là màu đen của làn da tôi có cái cảm nhận nó khác với làn da đen của những người Mỹ đen chính gốc tôi năng gặp.


cáo thị cấm người Vô Gia Cư


 Trời hôm nay lạnh quá. Buổi sáng mái nhà có đá đông trắng. Xe tôi phải warm ít phút trước khi đi chợ. Nhưng người đàn bà homeless này đang lê từng bước chân trần trên nền đất lạnh giá. Còn một tuần nữa là GIÁNG SINH 2020. 

Trong lòng tôi chợt cảm nhận một nỗi bàng hoàng, thương xót thật sự. Tôi chắc chắn người này đang mắc bệnh thần kinh. Bà ta đang điên loạn nên thần trí không còn cảm nhận không còn điều khiển được nỗi đau thể xác. Nhiệt độ lạnh chắc chắn đang giết dần từng tế bào từ bàn chân trái của người homeless bất hạnh này hôm nay. Bà da đen này đang loạn trí.  Có thể sau bao ngày tháng, đói khổ dày vò, bà từng lê bước chân đi khắp con phố San Jose này, những bước chân vô định khi ngày tháng mùa đông lại ập về...

Những người homeless chưa điên họ còn có phương cách kiếm sống. Họ còn tỉnh trí để đứng tại các góc đường,  những lane quẹo trái như bên trái của xe tôi đang đợi đèn xanh như hôm nay. Thời gian xe ngừng là họ đứng ở giữa tay cầm cái bảng “HOMELESS PLEASE HELP. GOD BLESS YOU”  hay một câu gì khác vậy ...một ngày như thế họ có thể được vài kẻ hảo tâm cho ít đồng sống qua ngày. Nhưng người đàn bà da đen này không như vậy. Bà ta chỉ lẩm bẩm, đầu cúi thật thấp, chỉ hơn vài phút bà ta lại lửng thửng đi qua bên kia. Cả đoàn xe bên lối kia hốt hoảng vội thi nhau dừng lại…

Quý bạn đọc cũng biết. Lái xe bên này đâu phải muốn dừng lại làm gì thì làm. Tín hiệu đèn nổi lên là tiếp tục chạy. Một người homeless bình thản băng qua đường, chẳng cần nhìn chẳng cần biết xe cộ là gì?

Phải không? Phải chăng quá đau khổ, quá rét lạnh những lớp người đau khổ này có thể âm thầm mong ước chiếc xe nào, hay ai đó có thể giúp ‘hóa kiếp’ cho họ một cõi lầm than.




Những tháng ngày khổ đau, cũng là một kiếp nhân sinh nhưng sao quá đoạn trường.

Hoa Kỳ, miền Đất Hứa trải qua một năm trời Dịch Bệnh và tranh chấp chính trị. Uy Quyền và chức vị ở nơi đó thủ đô Hoa Lệ có những chính khách đang say sưa trong tranh chấp bất tận nhưng trước mắt tôi một cảnh tượng có thực, rất đau lòng hiện ra

NGƯỜI ĐÀN BÀ CHÂN TRẦN, CÚI ĐẦU ĐI TRONG GIÁ BUỐT. CŨNG LÚC NÀY ĐÂY CÁC GÓC ĐƯỜNG DẪN VÀO FREEWAY 101, CÁC TẤM BẠT CỦA NGƯỜI HOMELESS NGỦ TRONG ĐÊM VẪN PHẬP PHỒNG TRONG NGỌN GIÓ MÙA ĐÔNG …


ĐHL


No comments:

Post a Comment