Monday, January 15, 2024

NGỤ NGÔN TẬP 7

 ẾCH NHÁI LẠI ĐÒI CÓ VUA TRỊ VÌ


 


 

Loài Ếch Nhái sống tự do thoải mái không ai cầm đầu lâu ngày cũng chán. Chúng tự do quá "ăn không ngồi rồi" nên sinh ra hư đốn. Hàng ngày chúng quá rảnh rang, chỉ ngồi quanh mà  kêu “ken két” mãi cũng nhàm. 


Một ngày nọ, chúng cầu mong ơn Trời làm sao có được một Nhà Nước của Ếch Nhái cho chúng tự hào và tiện dịp bày vẽ thêm chuyện trung thành cùng thực thi luật pháp, phép tắc cho thiên hạ biết chúng có hệ thống cai trị hẳn hoi.  Lũ Ếch Nhái này còn tuyên bố Nhà Nước kiểu này chẳng tốn sữa hay nước để điều hành. Đơn Thỉnh Cầu được dâng lên cho Thần Jupiter (*) mong Ngài phái xuống cho chúng một vị Vua?


Thần Jupiter nhận thấy loài Ếch Nhái thật quá tầm thường và ngu dại, nhưng Ngài cũng muốn chúng im tiếng kêu rên nên quăng xuống một Khúc Gỗ lớn làm nước bắn tung tóe, tạm gọi đó là 'VUA' của chúng.


 Ếch và Nhái núp kỹ trong mấy đám lau cỏ nhìn ra. Chúng ngỡ rằng vị Vua Mới này chắc là vĩ đại lắm. Nhưng cuối cùng chúng khám phá ra rằng Khúc Gỗ kia sao quá hiền lành và dễ  dãi. Chỉ một thời gian thôi thì lũ Ếch con dùng Khúc Gỗ này làm nơi tập lặn.  Bầy Êch già thì dùng Khúc GỖ  làm nơi tụ họp để lớn tiếng trách Thần Jupiter  về thứ nhà nước  mà Ngài đã ban cho chẳng ra gì cả!

Giờ đây Thần Jupiter muốn dạy cho loài Ếch Nhái này một bài học về Kẻ Cai Trị ra sao? Ngài bèn phái xuống xứ chúng một con Sếu làm vua cho chúng. Sếu bắt đầu chứng minh Vua như nó khác hẳn với Khúc Gỗ hiền lành kia... Đầu tiên, Sếu chộp ngay hai con ếch bên phải và bên trái nuốt chửng vào bụng! Bầy Ếch giờ mới thấy chúng ngu dại chừng nào?!

 Chúng run sợ kêu khóc "ken két” xin Thần Jupiter mau mau thu hồi vị Vua tàn bạo về Trời gấp trước khi chúng bị giết sạch chẳng còn con nào!?

Thần Jupiter giờ mới mắng:

-Sao nữa đây! Các ngươi vẫn chưa bằng lòng ư? Ta đã cho các ngươi những thứ các ngươi đòi hỏi. Giờ thì các ngươi hãy tự KẾT TỘI  mình về điều bất hạnh đó biết chưa hử ?


LỜI BÀN của ĐHL
Tâm lý nhàm chán với hiện tại không hiếm. Bản tính con người là muốn vươn lên phía trước. Đúng vậy biết thăng tiến là vấn đề nên được khuyến khích. Nhưng chúng ta coi chừng, thăng tiến do thực tại chưa đủ hay chưa thích hợp đó là lúc chúng ta cần thay đổi.
Nhưng điều này khác với tâm lý KHÔNG THỎA MÃN VỚI NHỮNG GÌ CHÚNG TA ĐANG CÓ TRONG TAY.
Cỏ bên kia núi bao giờ cũng xanh hơn lúc chúng ta đang đứng ở sườn núi này. Có khi qua đó cỏ còn tệ hơn nơi ta ở nữa. Như thế sự thay đổi này là do tâm lý ham muốn và nhàm chán hiện tại nó đang sa vào sự đua đòi hơn là hướng thượng và thăng tiến.
Nhìn vào xã hội chúng ta hiện tại, hiện đang có một hội chứng đua đòi và ưa thay đổi. Thế nhưng sự thay đổi này đang đưa đến sự 'chối bỏ' bản sắc văn hóa tốt đẹp của ngày trước. Lớp người lớn sống qua nhiều thời kỳ có thể cau mày hay lo âu càng lúc càng nhiều. Thăng tiến đâu chẳng thấy, quanh ta bây giờ toàn là hình ảnh 'lai căng' , Tây không ra tây, Tàu không ra Tàu 'nửa nạc nửa mỡ' ...ngay chuyện ăn bận bây giờ cũng lố lăng khó coi, lập dị
Còn nhiều vấn đề có thể nói là rất nhiều vấn đề bàn về vấn đề này nhưng tựu trung chúng ta phải rút ra những nguyên tắc cho NHU CẦU THAY ĐỔI

*  PHẢI  CHẮC  CHẮN CÓ ĐƯỢC ĐIỀU KIỆN TỐT HƠN NẾU CHÚNG TA MUỐN THAY ĐỐI 


*BẠN NÓI VỀ CÁCH MẠNG Ư? NHƯNG NÊN HIỂU CỨU CÁNH CỦA CÁCH MẠNG LÀ SỰ TỐT ĐẸP HƠN SO VỚI CHẾ ĐỘ HIỆN HÀNH


*BẠN PHẢI BIẾT THỎA  MÃN  CÁI  HIỆN  CÓ TRONG TAY


*  AN PHẬN THỦ THƯỜNG CÓ KHI LÀ ĐIỀU HAY HƠN CẢ


* HẠNH PHÚC KHÔNG Ở CHÂN TRỜI MÀ TA BIẾT MÃN NGUYỆN NHỮNG GÌ HIỆN CÓ TRONG TAY 


*BIẾT ĐỦ LÀ ĐỦ

(*) "Trong tôn giáo và thần thoại La Mã cổ đại, Jupiter (tiếng Latinh: Iuppiter) hoặc Jove là vua của các vị thần và là vị thần của bầu trời và sấm sét. Người La Mã xem Jupiter tương đương như Zeus (thần Dớt) của thần thoại Hy Lạp cổ đại.[11] Tên của vị thần cũng được đặt tên cho Sao Mộc trong các ngôn ngữ phương Tây..."(trích Wikipedia)


=============== 


CON THỎ CÓ HAI CÁI TAI TO

 


Chớ Nên Để Đời Sống Bị Ám Ảnh Bởi những Điều Phi Lý

Chúa sơn lâm Sư Tử ăn thịt con Dê nhưng bị sừng của Dê chọc vào miệng hết sức đau đớn nên rất tức giận. Sư Tử bèn ra lệnh từ nay những con thú mà nó ăn thịt, đầu phải nhẳn nhụi không được có thứ Sừng  gì nguy hiểm, làm đau miệng Chúa khi ăn?! 


 Sư Tử còn ra lệnh cho các loài thú có sừng cư ngụ trong lãnh thổ nó phải dọn đi gấp trong thời hạn hai mươi bốn giờ?


Lệnh của Chúa Sơn Lâm ban ra thật sự gây hãi hùng cho muôn thú. Bất hạnh nhất cho mấy loài có sừng chúng phải lo tất bật thu dọn đồ đạc ra đi. 

Ngay cả một con Thỏ, như bạn biết đó đời nào Thỏ có Sừng và không gì để phải sợ hãi? Nhưng con Thỏ lại qua một đêm thức trắng với nhiều ám ảnh cùng  ác mộng với vị Chúa Sơn Lâm tàn ác.


Sớm hôm sau khi hừng đông vừa hé, Thỏ bắt đầu ra đi theo lệnh truyền của Chúa Sơn Lâm. Thỏ nhìn bóng hai cái tai dài, nhọn của nó trãi dài theo ánh nắng ban mai, HÌNH ẢNH đó vừa gây cho Thỏ lo sợ suốt đêm. 


Thỏ thở dài nói lời từ tạ xóm giềng:


-Tạm biệt các bạn Dế Mèn thân yêu của ta. Ta đi đây. Ta biết dù ta có phân bua thế nào chăng nữa, Ngài Sư Tử chắc chắn vẫn xem cặp tai của ta là SỪNG thôi các bạn à. /.

============= 
LỜI BÀN CỦA ĐHL
HOANG TƯỞNG là một bệnh tâm lý, nhất là thời nay xảy ra quá nhiều. Đầu tiên chúng ta định nghĩa nó là một NIỀM TIN KIÊN ĐỊNH vào một điều phi lý không qua sự phán xét của lý trí. Lâu ngày nó trở thành một định kiến về tin tưởng. Hoang tưởng là một niềm tin sai lầm làm hại cho bản thân và người khác. Hậu quả hoang tưởng có nhiều trên thông tin hàng ngày mà chúng ta thường nghe hay đọc. Người hoang tưởng có một điểm yếu là thiếu tự tin nhất là niềm tin vào chân lý. Nhưng mặt khác lại đi tin vào điều phi lý. Người hoang tưởng rất dễ bị lừa phỉnh nhất là sống trong thời đại hôm nay. Có nhiều người bị đe dọa phỉnh gạt lừa gạt khủng bố tinh thần cũng do hoang tưởng. Cũng có nhiều kẻ lại cứ cho mình là 'siêu nhân trời ban xuống' để cứu nhân loại cộng thêm thành phần xu nịnh vây quanh thế là chứng Hoang Tưởng khó bề cứu chữa cho đến lúc bị hại hay sụp đổ hoàn toàn. 

* THIẾU TỰ TIN LÀ ĐIỂM YẾU NHẤT CỦA CHÚNG TA  

* CHỚ BAO GIỜ CHO ĐỐI PHƯƠNG MỘT SƠ HỞ NÀO DÙ NHỎ NHẤT ĐỂ LÀM GIẢM UY TÍN CỦA TA. KẺ ĐỊCH SẼ CHỤP NGAY CƠ HỘI CHÚNG TA LƠI LỎNG ĐỂ TẤN CÔNG TA


* TA PHẢI BIẾT ĐẶT NIỀM TIN VÀO CHÂN LÝ

===================== 

 


ANH EM NÊN ĐOÀN KẾT


CHUYỆN  NGƯỜI CHA VÀ BÓ CỦI

Người Cha nọ có đàn con Trai, chúng luôn cãi lộn nhau. Dù người Cha có tìm lời lẽ khuyên răn sao cũng chẳng có một kết quả dù nhỏ bé nào. Do vậy, người Cha ngày đêm suy tính trong đầu sao cho có một ví dụ thật HAY cho bầy con hiểu rằng: sự bất hòa dai dẳng này sẽ mang lại điều bất hạnh cho chúng.


Ngày nọ bầy con trai của ông có một trận cãi nhau thật lớn. Mặt đứa nào cũng lộ ra sự hung hăng tột độ. Người Cha sai một đứa con đem tới cho ông một bó củi.  Xong, ông bảo từng đứa con cố bẻ gãy bó củi đó. Dù cố hết sức, nhưng chẳng có đứa nào bẻ gãy được?!

Người Cha mới lấy lại bó củi. Xong ông tháo từng que cho từng đứa thì chúng bẻ gãy được dễ dàng.

Đến đây người Cha mới ôn tồn bảo:


-       Các con thương yêu của ta. Phải chăng các con chưa hề thấy một điều rất chắc chắn rằng: nếu các con đều đồng thuận với nhau, luôn giúp đỡ lẫn nhau thì không có kẻ thù nào làm hại các con được? Còn trái lại, các con chia rẽ nhau, mỗi đứa một nơi thì các con sẽ không còn chút sức mạnh nào, chẳng khác chi TỪNG CÁI QUE trong bó củi này vậy ./.


·       ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH

                                       

 =============================================  

CON LỪA BƯỚNG BỈNH


Có con Lừa được Chủ dắt theo một con đường chạy men theo sườn đồi để qua bên kia núi. Đang đi, chợt Lừa ta nảy sinh ra một ý tưởng ngu ngốc trong đầu, đó là tự chọn lấy cách đi riêng của mình...Thấy khu chợ dưới chân núi, nó cho rằng nhảy qua bên kia sẽ leo xuống mau hơn?


Con Lừa ngu ngơ dợm cẳng nhảy qua, Chủ hốt hoảng cố sức túm đuôi kéo nó lại. Nhưng Lừa vẫn bướng bỉnh không chịu thua, nó hết sức trì kéo chống lại Chủ...


Chủ Lừa  đến đây mới nổi cơn thịnh nộ:


A được lắm! Mầy cứ đi theo ý của mầy đi con thú cứng đầu kia! Rồi mầy sẽ thấy hậu quả dẫn mầy tới đâu?


Nói xong Chủ nó buông tay. Thế là con Lừa gàn bướng, ngu si, ngã lộn nhiều vòng xuống tận chân núi  chết tươi./.

LỜI BÀN của ĐHL
Phục thiện nói khác đi biết trọng lẽ phải hay chọn con đường đúng để đi là phương châm dẫn dắt chúng ta thành công, thành nhân. THIỆN là CHÂN LÝ là điều đúng đắn cho ta noi theo. Thế mà có không ít chỉ nêu ra làm "khẩu hiệu" hay hô hào trên "đầu môi chót lưỡi". Tính tự phụ, kiêu căng coi thường người hơn ta, các bậc phụ sư hay những ai từng có kinh nghiệm thành bại trước ta, làm họ chối bỏ, đả phá và chống đối.
Blaise Pascal cho rằng,"Cái tôi là cái đáng ghét". Xã hội chúng ta cũng hay dạy, "không thầy đố mầy làm nên" hay "cá không ăn muối cá ăn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư". Xã hội phương Tây trong giáo dục thường chủ súy đề cao chủ nghĩa cá nhân, nhưng dần dà đưa học sinh, giới trẻ hiểu sai dần về tính chất của "độc lập" do đó cái tôi 'ego' càng ngày tự đề cao đưa đến những tệ trạng là sự 'bùng phát' hay tâm lý 'phản loạn' của con người. Biết nghe lời dạy bảo của kẻ đi trước, hay thầy và cha mẹ là con đường phục thiện. Sự công kích đả phá điều này chính là tự làm nên 'vùng đất trù phú' cho bản chất tự cao kiêu căng và từ đó dẫn đến thất bại sụp đổ.
TÓM LẠI từ ngụ ngôn trên chúng ta rút ra:

 -KIÊU CĂNG LÀ ĐIỀM BÁO TRƯỚC CỦA THẤT BẠI GẦN KỀ


-NHỮNG AI KHÔNG CHỊU NGHE ĐIỀU PHẢI LẠI GÀN BƯỚNG CHỐNG LẠI ĐIỀU KHUYÊN BẢO CỦA NHỮNG NGƯỜI KHÔN NGOAN HƠN MÌNH ĐỀU GÁNH CHỊU HẬU QUẢ KHÔNG MAY 


-KHÔNG THẦY ĐỐ MẦY LÀM NÊN 

                       

 =============================== 


CON CÒ VÀ LÃO NÔNG

 


CHỌN BẠN MÀ CHƠI 


CÒ bản tính mộc mạc và hay tin người nên nghe lời mời  bọn Sếu chúng sẽ có một buổi tiệc bạn vui vẻ khi cùng tới thăm cánh đồng lúa mới cấy của Lão nông kia. Nhưng buổi họp bạn đã có một kết thúc rất kinh hoàng là cả bọn cò đều dính vào màn lưới thép của Lão Nông đặt sập.

Cò năn nỉ Lão Nông tha cho mình:

-       Ông ơi xin ông làm ơn tha cho cháu! Cháu thuộc họ nhà Cò như ông đã biết họ nhà cháu vốn thật thà, là loài chim có nhiều cá tính rất tốt ông ạ. Ngoài ra, cháu không hề biết lũ Sếu kia dám tới trộm của ông.

-       Ta biết chứ, ngươi có thể là loài chim tốt. Nhưng ta bắt ngươi cùng lũ Sếu trộm đạo kia  do ngươi đi chung thì ngươi phải chia sẻ hình phạt với chúng biết chưa ./.Con người lớn lên sống trong cộng đồng ai cũng phải có bạn bè. Sống cách biệt và cô lập đó là trường hợp lập dị, yếm thế. Sống trong cộng đồng hay trong một nhóm là bạn bè khó ai tránh được sự đồng hóa.

============================  
LỜI BÀN CỦA ĐHL

Văn hóa nước ta xưa nay thường có những câu tục ngữ rất gần gũi, dạy chúng ta về những điều hay dở về bầu bạn hay sống tập thể.
- Gần mực thì đen gần đèn thì sáng
- ở bầu thì tròn ở ống thì dài
-ăn chọn nơi chơi chọn bạn ...
Dù ta có tốt đến đâu sống với bạn bè xấu lâu ngày cũng phải bị tiêm nhiễm dần hồi. Nhân bất nghĩa bất giao, vật bất nghĩa bất thủ, hơn nữa tiếng xấu là tiếng xấu chung đó là trách nhiệm tập thể.
Bạn bè ngay từ chốn học đường cho đến lúc ra đời lập thân lại còn quan trọng hơn gấp nhiều lần nó ảnh hưởng đến cả tương lai sự nghiệp cho cả đời người.
Biết bao nhiêu người phải vào vòng lao lý khi ra đời từ làm ăn bè đảng, tham ô... và bị pháp luật trừng trị. Có quá nhiều ví dụ thực tế trong xã hội hiện nay về trách nhiệm tập thể. Khi một nhóm người phạm tội tùy trường hợp nặng nhẹ không ai tránh khỏi. Nhìn qua khía cạnh khác, trong xã hội VN hiện nay ngoài những tệ nạn băng đảng trong giới cầm quyền, viên chức nhà nước lại có nạn bè phái. Những cá nhân trong sạch thường bị loại thải cô lập không có đường sống đó là một thủ đoạn của băng đảng chính quyền từng bước băng hoại hóa một quốc gia.

TÓM LẠI CHÚNG TA NÊN RÚT RA KINH NGHIỆM SỐNG VỀ BẦU BẠN

·       ĂN CHỌN NƠI, CHƠI CHỌN BẠN 

        *CHỌN BẠN MÀ CHƠI

                                                      

TRÍCH DỊCH TỪ AESOP BY ĐHL 


No comments:

Post a Comment