Monday, May 15, 2023

VÕ HOA- NGƯỜI CẬU VỪA LÀ NIÊN TRƯỞNG TRƯỜNG NGUYỄN HOÀNG

 

TƯỞNG NHỚ CẬU VÕ VĂN HOA bút hiệu Trần Giã Viên, Nguyệt Lãng


CỰU HỌC SINH NGUYỄN HOÀNG NIÊN KHÓA 1956--
cái thời từng cuốn sách cũng là một 'gia tài' quý hiếm. Trong trí nhớ nhỏ dại của đứa cháu mấy cậu chuyền tay nhau từng cuốn sách từ  L'Anglai Vivant cho đến cuốn toán.

Rồi các cậu cùng các lớp trai trong thôn xóm lần lượt theo nhau khoác áo chiến y giã từ vùng đất trời quê hương Quảng Trị.

VĂN HOA -Nguời Quảng Trị ra đi cất cao tiếng hát yêu đời

Qua cái dáng ốm, đen, khắc khổ của ông, không ai ngờ bên trong ông tràn trề một tâm hồn văn nghệ. Non ba muơi năm, nguời bên Thác Trị An không ai lạ gì nguời nghệ sĩ đó. Với khả năng điều khiển chuơng trình của một MC trong đám cuới hay lễ hội, ông còn có khả năng trang trí rất đep mắt. Chưa kể đến chữ viết của ông; rất đẹp, những hàng nghiêng nghiêng, fantasie, bay buớm vô cùng.

Cậu Võ Hoa mất 2017


chú Đặng sĩ Tịnh sau 1975 lưu lạc làm thông tin tại  Khánh Hòa và mất 1975


chú Nguyễn hoàng Đoan mất 2015 tại Mỹ trước 1972 có bút danh là Triều Sao Dại người thành phố QT tại ngã tư Quang Trung đều biết chú Đoan 

***

Xuất thân từ Phuờng Đệ Tứ, Cậu lớn lên, cũng như bao lớp thanh niên ngang trang lứa đều từ giã "bút nghiên" khoác áo ka ki, màu xanh lính trận. Ba tay viết duới vùng trời nhỏ bé QT về phuơng diên báo chí văn nghệ v v... Thời trai trẻ, độc thân- tỉnh QT nhỏ bé, tinh danh ba người bạn thân thật tình chưa được biết nhiều.  Một tỉnh "Địa Đầu Giới Tuyến", heo hút xa xôi.
Người viết tuy còn nhỏ tuổi, nhưng trong trí óc non nớt của đứa cháu còn nhớ mãi hình ảnh ba người có môt quá khứ thân thiết, gần gũi sẻ chia. Từng trang thơ, đoạn văn phải nhờ vào in ấn kiểu "stencil". Thật vậy, thời đó làm gì có sẵn máy móc in ấn như thời sau này. Rồi chiến sự một lúc một tăng, hoàn cảnh cuộc đời chia cắt ba người, mỗi kẻ một phuơng trời. 
Ngày còn là một đứa bé nhưng người viết vẫn còn nhớ khuôn mặt chú Đoan lúc chú dắt tay mình đi dạo quanh chợ Mỹ Chánh...  khuôn mặt chú Đoan pha lẫn chút buồn xa xăm và tư lự nào đó. Đó là một ngày chú Đoan muốn vào làm quen với chị người viết, Đinh thị Biên hoa khôi Mỹ Chánh một thời, nhưng rốt cuộc lại ...bất thành. Một thời gian sau, người viết chẳng còn nghe tin về chú Đoan và chú chẳng hề ghé về nhà ngoại cùng liên lạc với cậu Văn Hoa nữa...

Chuyện kể hôm nay, người viết muốn nhắc lại với người thành phố QT năm xưa, ai còn nhớ một thời văn nghệ của Ban Tâm lý Chiến Tiểu Khu có vài tiếng hát hay nhưng lại quálại hiếm hoi như giọng ca ca sĩ Thu Vang sau này là vợ của Đại Úy Thái (Trung Tâm Nhập Ngũ QT nơi này có th -úy Vưu) sau này người viết có gặp cô một lần tại San Jose khoảng 1996 ...Tiếng hát của cô Nguyệt người Hải Lăng. Ban Tâm Lý Chiến TKQT luôn có tay đàn của Văn Hoa. Rồi sau này một Nguyễn Hoàng Đoan trôi dạt vào phuơng Nam cùng Trịnh duy Nhuợng mỗi nguời mỗi nơi. Chú Đặng sĩ Tịnh có bút danh là Trịnh duy Nhượng biệt vô âm tín -  sau 1975 có nghe làm một chân ở ty thông tin văn hóa Khánh Hòa (Nha Trang) bị bệnh và mất tại đó, còn chú Nguyễn hoàng Đoan, sau này là chồng sau của ca sĩ Khánh Ly. Nguyễn hoàng Đoan sau khi qua Mỹ từng là người "trợ thủ" đắc lực cho vợ. Tuy vậy, ông ít xuất hiện song hành với vợ ngoại trừ lần về thăm VN lần cuối 2014 và qua đời đầu năm 2015. 

.Chuyện người viết nhắc lại hôm nay nơi người cậu Văn Hoa  là KHẢ NĂNG VĂN NGHỆ. Cái vốn văn nghệ này phát xuất từ khung trời QT, cậu  Trần Giã Viên cùng hai chú Trịnh duy Nhuợng và Triều Sao Dại ba nguời  bạn văn nghệ - một thời gắn kết, sẽ chia với cuộc sống khiêm tốn khó khăn cùng một thành phố nhỏ bé hiền hòa bên dòng sông Thạch. Người viết chưa quên, có khi hai người bạn Văn Hoa và Nguyễn hoàng Đoan chia sớt nhau từng bữa ăn đạm bạc, thiếu thốn trong nhà ngoại mình. Những ngày lận đận với nghiệp văn thơ thì dĩ nhiên phải thiếu, phải nghèo.


Dấu Ấn Văn Nghệ Vẫn còn Sau cuôc 'Đổi Đời' 1975

Sau tháng Tư đó, anh nông dân 'bất đắc dĩ' đầy  tính văn nghệ thuộc xã Tân Thiện, huyện Hàm Tân từng 'phẩn đấu' làm sao hoạt động cho 'tốt' để được cái gọi là "CẮT KHẨU" và vội giã biệt xứ Động Đền một vùng nay  đất đai quá đổi bạc màu lỡ lói...

Đó là chuyện của năm 1977 sau khi ra khỏi Trại  Sông Mao, cậu được về với gia đình tại Động Đền Xã Tân Thiện Hàm Tân. Nơi đây cậu làm nông cố tạo dựng cuộc sống như bao nhiêu người khác trong thôn. Thế mà lạ thay, người cậu không thể ngưng "tỏa" ra khả năng văn nghệ trong người. Khả năng văn nghệ của Văn Hoa từng hướng dẫn cho những lớp thanh niên thiếu nữ trong xã Tân Mỹ  có được đội văn nghệ  khá nổi tiếng trong huyện Hàm Tân. Những "diễn viên bất đắc dĩ " ra sao?

 Trong thôn dù muốn dù không cũng phải sốt sắng để được cho cắt khẩu đi tìm đất sống. Chữ ký của CA Thôn là một quyền năng cho những ai đã "phấn đấu " để ra đi? Ông đi được vào những vùng đất đai tốt hơn như Căn Cứ, Sùng Nhơn Xuân Sơn sau này là Trị An.
Dấu ấn 'đổi đời' đã xô đẩy bàn tay nghệ sĩ thay đổi một cách lạ lùng. Từ tù đày cho đến hình ảnh lao lư nhất cho bao nhiêu người khác  đó là "anh hùng mạt vận vào rừng đốt than'  nghề than củi rẫy rừng là cuộc sống thực sự cho những ai từng khoác chiến y và đi tù 'cải tạo' sau đó về được với gia đình. Những vùng củi gỗ như Hàm Tân, Căn Cứ, Xuân Sơn Bình Giã, cho đến Thác Trị An nơi nào cũng có những hầm than của Văn Hoa nhả khói. Những sợi khói xám xanh ngày ngày bốc lên bầu trời, Ông cũng như bao con nguời ' lỡ vận' khác đếm tháng ngày dần qua. Nguời nghệ sĩ tạm gác qua tiếng đàn câu thơ vì cuộc sống, vì chén cơm manh áo  như bà con vùng 'kinh tế mới'.

Những Năm Đổi Mới; dần dà đưa Văn Hoa về lai lời ca tiếng đàn

Thay đổi kinh tế, môt thời 'bao cấp' dần dà lột vỏ. Cuộc sống nguời dân bên thác Trị An nay không còn là những hầm than, những khúc gỗ cẩm xe, vàng tâm từng ngày đi lên Thành Phố nữa. Ông có cơ hội về lại cuôc sống hợp với năng khiếu của mình.

Với kinh nghiệm về văn nghệ lâu năm, Văn Hoa có khả năng bố trí giọng hát, lựa giọng cùng phối cảnh cho một truờng khúc, hợp ca v v ..Ngoài khả năng điều phối một ban văn nghê như thế, ít ai biết đuơc ông có tài trang trí đẹp mắt, trang nhã. Bà con bạn bè dần dà mời ông đi làm MC, nhất là nghe lại tiếng hát năm xưa, những bài ca quê huơng của Phạm đình Chuơng. Lê Thuơng, Phạm Duy, Lam Phuơng một thời qua tiếng hát cũng quê huơng là Duy Khánh. Nguời nghe không ngờ Ông tuổi đã cao mà chất giong còn manh mẽ, trầm ấm đến thế. Nguời Tri An cũng không ngờ bài "Tiếng Sông Huơng" Ông còn mãi giữ "phong độ":
"Quê huơng em nghèo lắm ai ơi , mùa đông thiếu áo hè thời thiếu ăn ..."

hay "Hỏi em rằng em ở ngoài ấy ra sao ..."
"Đố ai quét sạch lá rừng..."

Nguời nghe không ngờ với cái tuổi thất thập, mà giọng ca Văn Hoa không yếu đi chút nào; chất giọng trầm ấm của ông qua "Đố Ai", "Thư Về Em Gái Thành Đô"... làm nguời nghe chạnh lòng nhớ Duy Khánh, nhớ sao da diết nguời ca sĩ QT đã ra đi mãi mãi.



Vẫn còn tiếng hát trầm ấm của Văn Hoa, vuơng đọng mãi trong lòng bà con bên Thác Trị An. Người nghê sĩ lão thành này đã một lần lên Sài Thành thi tuyển giong ca (Tiếng Hát Mãi Xanh 2014) ; tiếc rằng, do tuổi cao nên Ông không thể nào sánh vai đuơc với giới trẻ đang lên . Dù sao, đây là môt điểm sáng trên bầu trời văn nghệ của dân Thác Trị An.

Từ ông già bà lão đã đành; giới trẻ rất ai' mộ, tiếng hát, tiếng đàn ghi ta điêu luyện của Ông. Vùng đất mới Tri An, nguời Quảng trị khá đông, thế hệ trẻ QT sinh ra tại Đồng Nai, Trị An ... cả một trời quê cũ Quảng trị đang xúc động sống lại trong Văn Hoa.
Chúc nguời ca sĩ, nghệ sĩ Văn Hoa thân tâm an lạc, vui chơi văn nghệ lâu dài với bà con trên quê huơng mới Đồng Nai.



Tin buồn
Cậu VÕ VĂN HOA MẤT
Xin kính báo với bà con, bạn bè của cậu VÕ VĂN HOA , cậu đã từ giã cõi đời này vì bệnh ngặt nghèo.
Cậu mất lúc 11 giờ 58 phút ngày 23-12-2017 tức ngày mống 6 tháng 11 âm lịch năm Đinh Dậu 2017


Ái hữu CHS Nguyễn Hoàng - SaiGon 
  xin báo tin buồn :

Anh VÕ VĂN HOA, CHS NH niên khoá 1956,

Sinh 1942 tại Quảng Trị

Đã qua đời ngày 24-12-2017 nhằm ngày 7-11 Đinh dậu Tại Trị An, Đồng Nai.

Hưởng thọ 76 tuổi
  
Ngày động quan 9:30 , 26-12-2017
An táng tại nghĩa trang thị trấn Vĩnh An. Trị An, Đồng Nai.

Ngày 25-12, Đại diện Ban LL Nguyễn Hoàng SG đã đến phúng viếng và  chia buồn và cùng chị Hoa và gia đình.



Xin báo tin đến gia đình Nguyễn Hoàng gần xa

p.s: Anh Hoa lúc sinh thời là người tích cực trong các hoạt động nối kết đồng môn và đồng hương. Thời khó khăn, anh Hoa và anh Võ Minh Lạc đã từng đưa ban nhạc từ Trị An về chung vui với họp mặt đầu Xuân của Nguyễn Hoàng SG. Xin Vĩnh biệt một trưởng huynh NH đáng kính. 

Và cuộc đời người nghệ sĩ dần trôi cho đến  ngày cuối cùng 23/12/2017 thời gian người Trị An tất bật đón Mùa Giáng Sinh, Năm Mới 2018, Ông ra đi bên cạnh đầy đủ vợ con và  gia đình hưởng thọ 76 tuổi.  Giờ đây có thể hương linh cậu đã  về thăm  quê cũ, nơi chôn nhau cắt rốn có tên là Nại Cửu QUẢNG TRỊ cùng thôn Đệ Tứ đường Lê văn Duyệt năm xưa  trước khi chu du về vùng miên viễn. 

Thế là từ nay những ngày đón tết Dương Lịch 2018 hay tết Mậu Tuất sắp đến cùng những năm sau, bà con thị trấn Vĩnh An bên cạnh cái thác có tên Trị An những ngày kinh tế mới, sẽ bồi hồi nhớ đến người nghệ sĩ già có tên là Văn Hoa hay nhà thơ tên là Nguyệt Lãng. Cậu đã đi xa theo bóng hạc rời cõi trần gian hay như cánh lục bình vĩnh viển trôi đi không bao giờ trở lại như trong đoạn thơ của cậu viết...

Mặt nước hồ thu lăn tăn trong gió thoảng
Lục bình trôi dạt nhẹ bờ xa 
Trăng nước thẩn thờ bên bờ hư ảo
Đâp vỡ gương xưa tìm bóng dáng ngày nào...
(Trị An tháng Mười năm Mậu Tý / Nguyệt Lãng)

================== 
edition 
cháu ĐHL 15.5.2023 San Jose USA

No comments:

Post a Comment