Thursday, September 1, 2022

QUẢNG TRỊ QUÊ MÌNH- LỤT VỀ ĐÔNG ĐẾN




LỤT ĐẾN, LỤT  ĐI VÀ  ĐÔNG LẠNH LẠI VỀ 


Còn nhiều cảnh đau khổ hàng năm về cảnh lụt lội quê nhà. Lụt về sau càng khắc nghiệt hơn trước. Quê hương vẫn mãi chịu sự hành hạ của 'tai trời ách nước' nhưng biết làm sao?

Mưa gió bão bùng, lụt lội hàng năm đã là cái vòng lẩn quẩn. Những cơn hạn khô khốc, nắng nóng hui da qua đi thì tiếp đến là lũ- muôn triệu khối nước mênh mông phủ tràn thành phố xóm làng, phủ chụp lên đôi vai gầy của người dân 'đất khổ'!?



Lụt sẽ qua, nước sẽ rút, nhưng rồi màn trời lạnh lẽo lại về. Mấy chiếc nón mãi cúi đầu dưới bao trận mưa dai dẳng. Bầu trời mãi một màu xám ngắt. Màn nước từ trời, giăng giăng phất phơ theo gió... Người mình từ trước đến nay vẫn chung nhau một khung trời muôn thưở. Cứ độ thu qua thì lụt tới. Hàng năm như thế, mỗi lúc nước dâng chúng ta lại cùng một lời khấn nguyện:


LẠY TRỜI LỤT QUA, NƯỚC RÚT!


và đông lạnh tiếp tục trở về.


từ bờ sông Thạch Hãn đường Gia Long trước Tòa Tỉnh này lên một đoạn là Bến Hộ (dưới)



Hai bờ sông hiện ra rõ nét, những chiếc thuyến nan tiếp tục trở về bến cũ. Năm ba nơi còn ai đó quăng chút lưới chài cuối mùa, kiếm mớ cá cỏn con. Trên bờ, ai bận bịu công chuyện mới ra đường. Những tấm ni lông choàng quanh người, mưa tạt rào rào hay gió bay phần phật.


hình: nước  lụt làm hồ quanh thành cỗ dâng tràn con đường Duy Tân, người dân đi lội lụt chơi, có người cất rớ kiếm cá lụt. Hình này chắc khoảng đầu thập niên 1960. Từ trường Trung Học Nguyễn Hoàng ngó về Cửa Tả phía xa xa - bên trái là bức tường Cổ Thành và Cửa Tả . Cửa Tả  ngó về huớng làng Quy Thiện (bi đóng từ xưa  nên không có lối vào. Năm này phía phải còn trống, chưa có cơ quan Mỹ MACV)


 Mong làm sao chợ đò đông lại, còn mấy tháng nữa là tết lại về. Cảnh những gánh than ưu tiên dùng vào dịp tết khi người ta cần rim mứt, nhưng chuyện dùng than thời nay xem bộ mấy ai? Chợ đò ngày nay đầy đủ mặt hàng, nơi nào cũng vậy, chỉ cần cái túi đầy tiền mua gì có đó. Thế là hiếm thứ hương vị lúc mùi thơm mứt gừng xông bay khắp nơi vào những ngày giáp tết.  Trời lạnh nhưng trong nhà hơi ấm từ lò than rim mứt lan tỏa tràn trề. Mùi mứt  và hơi than, kỷ niệm đông về -tết đến, đã năm mươi năm như còn lẩn quất đâu đây?



Dãy Trường sơn trên xa kia- rừng núi bao la bất tận giờ là chuyện của đập và đất, ngăn sông chận dòng hay xả lũ, thủy lợi và chết chóc không còn là những gánh than triêng củi mộc mạc như xưa.








Đông về tết đến mong sao còn lại cảnh vài ba gánh cải cay hé bông vàng chóe , hay mấy gánh kiệu lá dài xanh mướt từ Nhan Biều qua hay dưới Sãi còn được gánh lên. Đông về, phố xá chìm trong màn mưa, những quán hàng những tiệm ăn ế khách, ai cũng lái xe chạy mau về nhà. Thôn quê, chẳng hơn gì khi ngoài đòng chỉ còn những cánh đồng loang loáng nước lụt. Nước vẫn còn, vài ba con nhạn lác đác bay nhanh qua...


Bầu trời vùng quê ẩn hiện trong bầu không khí lạnh giá, ẩm ướt mờ mịt mưa phùn hay mây sa xám ngắt...


Cầu trời lụt, lũ qua nhanh rồi mùa đông về lại trên quê hương mình để Quảng Trị  có một cái tết sắp về. Dù muốn dù không cái nhịp điệu quê hương vẫn mãi hoài như thế. Những truân chuyên với trời đất đã thấm nhuần vào ký ức người Quảng trị, truyền đời lại thành những khúc nhớ khó quên. Lạ thật, mưa gió bão bùng cùng mùa đông tháng giá nay bỗng dưng trở thành những hoài niệm thân thương không biết lúc nào./.


ĐHL edit 1/10/2021

nhớ về những mùa đông năm cũ QT 

No comments:

Post a Comment