Friday, July 29, 2022

MỘT THỜI 'HỪNG HỰC' CHIẾC XE THAN




Tết đến nơi. Quê nhà vẫn một điệp khúc năm hết tết đến đáo đôn làm sao có một ngày xuân đầy đủ. Công nhân học sinh có ngày về quê ăn tết bỏ bao ngày làm quần quật hay học bù đầu trên thành đô hoa lệ.

Nói gì thì nói phương tiện hôm nay quá đầy đủ,dư dật, thừa cung hơn cầu. Không cần nhấc phôn như mấy năm trước, bà con ta chỉ bấm bấm hay chọt chọt vào cái Iphone mới tinh cũng có xe tới cửa đón mình. Nếu có tới bến xe thì cũng ngồi thoải mái trên hàng ghế nệm êm ru!

Ăn tết hay đi lại thời nay sao nghĩ mà thương về cái năm "mồ ma bao cấp"; nói tới hai chữ ĐI LẠI bà con mình "vạn bất đắc dĩ" mới đụng vào.

Khổ ơi là khổ cho cái vé xe!

Ba bốn giờ sáng đã chầu chực tại bến xe rồi. Tờ mờ sáng bắt đầu chen nhau mua vé. Nhưng chỉ vài ba người đầu thôi. Hết ưu tiên một ưu tiên hai đến dân thì HẾT VÉ?
Bao nhiêu chiếc xe thời trước 75 bắt đầu bị 'Cải tiến' hay 'biên chế' vào 'chế độ CHẠY THAN'? Chủ xe vào Hợp Tác không Chạy Than thì chạy cái chi chi?
Cả nước đang đi lên phấn đấu từ lương thực đến nhiên liệu. Xăng nhớt cần gì? Biết bao nhiêu là rừng tha hồ dùng 'THAN CHẠY MÁY"?
Những chiếc xe than chạy cà rịch -cà tang trên bao con đường thiên lý của quê hương mình. Thỉnh thoảng xe dừng thằng lơ xe chạy xuống ruộng múc nước đổ lên cái thùng cao trên mui xe giúp mát máy. Xong, hắn lại chạy lui phía sau lấy cái que sắt dài xoi "thùng thục" vào cái thùng than nóng hừng hực phía sau.

Nhớ mà thương cho bà con mình: ai phải bu (hay bám) phía sau, vừa mõi tay vừa chịu đựng hơi nóng từ cái thùng than quái ác kia.

Ôi xe than nhớ mãi một thời! Người viết lại miên man nhớ về hình ảnh cha mình ngày đó. Có việc đi xa, Ông lo chuẩn bị bao thứ linh tinh từ chiều hôm trước. Sợ quên, cha tôi soạn sẵn nhiều thứ trên cái bàn ọp ẹp- nào bình thuốc lào, nào cái ví giấy tờ nào cái bị lác đựng mấy thứ cần dùng...

Hai giờ sáng, cha tôi đã dậy rồi. Khi tiếng gà canh hai đầu thôn eo óc gáy cùng tiếng lao xao của đoàn người gánh than từ trên dốc gánh xuống đó là lúc cha tôi vội vàng  "khăn gói" bước ra hoà nhập với họ để về bến xe nơi phố thị. Người cha già cuốc bộ về đến bến xe phải mất hơn một tiếng đồng hồ. Nơi đó có mấy chiếc xe than đang im lìm 'ngủ' trong đêm. Tờ mờ sáng xe than sẽ thức dậy đốt lò; nó sẽ tiếp tục 'cà rịch cà tang' trên con đường quê hương đất nước giúp chở đám dân nghèo.

Bạn ơi! thời này chúng ta đang tận hưởng sự thoải mái với xe cộ khi đi lại đó đây; đó là lúc dựa lưng vào thành ghế chiếc xe du lịch đời mới, có máy lạnh, chạy êm ru. Hi vọng sẽ có một thoáng giây nào đó chúng mình nhớ lại một thời HỪNG HỰC XE THAN, gian nan trên con đường gió cát quê nhà mà  thấy thương về ngày tháng cũ./.

No comments:

Post a Comment